Lạc giới không chỉ là chuyện lạc giới tính, đó còn là sự lạc sống, lạc nhân cách. Chuyện trong sách không chỉ là có thật, nó còn là sự thật, và tác giả đã phơi bày sự thật đó qua cách kể truyện của mình. Một lối kể truyện cổ điển và thông minh đặt người đọc vào câu truyện như chính cuộc sống diễn ra. Viết như thế là viết cái dĩ nhiên (cái đã có như thế). Hai nhân vật chính, hai cậu học trò, hai gã thanh niên đang lớn, hai con người mới vào đời, đi hết câu truyện, đi hết trang viết vẫn đang giãy giụa trong bản năng tự nhiên của mình, vẫn bị mắc kẹt trong những tình thế xã hội oái ăm. Tác giả chỉ làm người quan sát và kể truyện, như dửng dưng, khách quan, không đóng thế nhân vật để tự phân tích, mổ xẻ. Những đề từ đầu mỗi chương, mỗi phần, vừa nói được nội dung vừa mở ra nhiều hướng nghĩ. Cái kết truyện vì vậy là cái tất yếu (cái bắt buộc phải thế). Và sự thật trong truyện để ngỏ cho người đọc tìm kiếm nguyên nhân.
Description:
Lạc giới không chỉ là chuyện lạc giới tính, đó còn là sự lạc sống, lạc nhân cách. Chuyện trong sách không chỉ là có thật, nó còn là sự thật, và tác giả đã phơi bày sự thật đó qua cách kể truyện của mình. Một lối kể truyện cổ điển và thông minh đặt người đọc vào câu truyện như chính cuộc sống diễn ra. Viết như thế là viết cái dĩ nhiên (cái đã có như thế). Hai nhân vật chính, hai cậu học trò, hai gã thanh niên đang lớn, hai con người mới vào đời, đi hết câu truyện, đi hết trang viết vẫn đang giãy giụa trong bản năng tự nhiên của mình, vẫn bị mắc kẹt trong những tình thế xã hội oái ăm. Tác giả chỉ làm người quan sát và kể truyện, như dửng dưng, khách quan, không đóng thế nhân vật để tự phân tích, mổ xẻ. Những đề từ đầu mỗi chương, mỗi phần, vừa nói được nội dung vừa mở ra nhiều hướng nghĩ. Cái kết truyện vì vậy là cái tất yếu (cái bắt buộc phải thế). Và sự thật trong truyện để ngỏ cho người đọc tìm kiếm nguyên nhân.